Chúng tôi học với nhau đã 3 năm rồi, câu chuyện của chúng tôi là ngày ngày đi học cùng nhau. Thi thoảng, chúng tôi lại đi ăn vài món ăn vặt vào những buổi chiều cuối tuần mát mẻ.
Bạn ấy rất xinh đẹp, học giỏi và có nhiều vệ tinh vây quanh. Còn tôi, thân hình hơi nhỏ bé, mắt cận và tất nhiên là chẳng có vệ tinh nào cả. Tôi lựa chọn là bạn thân của cô ấy. Lúc vui, lúc buồn, cô ấy vẫn tâm sự cho tôi nghe. Rồi chúng tôi lại đi lượn phố để giải toả căng thẳng học hành, những lần cô ấy thất tình.
Thời học sinh là thế, học, học và lại học. Nhưng cô ấy là một thanh xuân tuyệt vời của tôi. Rồi đến một ngày, cô ấy nói cô ấy đi du học. Và thế, tôi buồn lắm!.
Tôi chẳng biết sẽ sống xa cô ấy thế nào?. Tôi vẫn cố vui vẻ để cô ấy không buồn khi chia tay 1 thằng bạn hay trêu ghẹo cô ấy như tôi.
“Thời học sinh tuy dài mà ngắn
Mai xa rồi bạn có nhớ tôi chăng??”
Ngày tôi tiễn cô ấy ra sân bay, tôi tặng cô ấy 1 bức ảnh. Ở đó là kỷ niệm tuyệt vời của tôi và cô ấy. Bức ảnh chụp 2 đứa cùng chiếc xecub50 cùng chúng tôi đi học, đi lượn. Phía sau bức ảnh, tôi ghi “Tôi tin em sẽ trở về!”.
Sau 10 năm, cô ấy giờ đã là mẹ của con tôi!
Cuộc sống này chỉ cần bạn tin, mọi thứ sẽ tốt đẹp
TÌM KIẾM ĐỊA CHỈ GẦN NHẤT: https://tayamotor.vn/lien-he/